“Chị dâu rất dũng cảm, anh cả yên tâm, còn có em và bác sĩ Lý mà.” Lúc nãy Cố Thanh Lan cũng hoảng, nhưng trước mặt Cố Thanh Hàn, cô ấy phải biểu hiện tự nhiên một chút.
Nói xong, Cố Thanh Lan nhận đồ mà mẹ Trần đã chuẩn bị từ trước, rồi trở vào phòng sinh.
Sau đó, bên trong lại truyền ra âm thanh khóc la đứt quãng của Ôn Noãn, nghe đến da đầu Cố Thanh Hàn căng chặt, tay chân cũng không còn sức, sau lưng đã bị mồ hôi thấm ướt, lòng bàn tay cũng đều là mồ hôi lạnh.
Mỗi phút mỗi giây đi qua, Cố Thanh Lan dựng hai tai lên, chỉ sợ lỡ mất bất kỳ tiếng động nào.
Cũng không biết có phải ảo giác không, hình như anh nghe thấy tiếng trẻ sơ sinh khóc “oa” một tiếng, giống như âm thanh của thiên nhiên, khiến cho dây thần kinh đang căng như dây đàn của anh dần thả lỏng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây