“Còn khách sáo với bọn tôi làm gì?” Sĩ quan tư lệnh hiếm khi thấy dáng vẻ này của Cố Thanh Hàn, liền trêu chọc nói: “Hơn nữa, đồng chí Ôn Noãn cũng là một thành viên quan trọng của ban cấp dưỡng, cho dù cậu ở nhà thì bọn tôi cũng phải chạy đến.”
Tuy Ôn Noãn không đảm nhận bất cứ chức vụ nào, nhưng sự ủng hộ của cô ở ban cấp dưỡng còn cao hơn sĩ quan hậu cần như ông ấy.
Cho dù về công hay tư, bọn họ cũng chắc chắn sẽ đến giúp đỡ.
Huống chi, lần này Cố Thanh Hàn đúng lúc phải chấp hành nhiệm vụ quan trọng như vậy, cho dù họ có bận thì cũng phải chạy đến một chuyến.
Cố Thanh Hàn ghi nhớ tấm ân tình này ở trong lòng, nói: “Đợi khi rảnh rỗi, mời mọi người uống rượu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây