"Ôi, lời này ông thích nghe." Thẩm Truyền Sơn đắc ý giơ bước chân lên: "Vẫn là con gái tri kỷ, thảo nào ông nội cháu thương cháu như thế."
Cô cháu gái này vẫn khác với lão già Lục Minh Phi kia.
Vẫn là thanh niên nói chuyện êm tai hơn.
Ôn Noãn không dám nói cái khác, tiễn phó tư lệnh Thẩm đi ra ngoài: "Phó tư lệnh Thẩm, gửi lời chào của cháu tới ông nội nha."
"Được, ông sẽ truyền lời cho, cháu cũng đừng lo lắng." Phó tư lệnh Thẩm đi ra khỏi sân, nói: "Không cần tiễn, trở về nghỉ ngơi một chút đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây