Mẹ Trần sửng sốt một chút, nhưng vẫn nhanh chóng đáp lại: "Được, bây giờ bọn dì qua đó."
Lúc mẹ Trần ra cửa, còn hiểu chuyện đóng cửa chính phòng khách lại, sau đó mới ôm Nhạc Nhạc đi ra sân.
Ôn Noãn nhìn mẹ Trần đi ra, cũng không quanh co, hỏi: "Bác sĩ Triệu, ông có chuyện nói với tôi sao?"
Sau khi ông Triệu đi từ bệnh viện quân khu ra, cứ như khác với trước kia, lúc trước trên mặt luôn mang theo nụ cười.
Nhưng mà hôm nay, Ôn Noãn nhìn thấy vẻ bối rối và tự ti như lúc ông ấy ở chuồng bò.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây