Dứt lời, Ôn Noãn trong ngực đã tỉnh táo không ít, mở mắt, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh, duỗi ngón tay mơn trớn mày rậm của anh, thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi, chịu đựng cả một đêm hả? Nhanh nghỉ ngơi một chút."
Cố Thanh Hàn cầm lấy ngón tay ấm áp của cô, đặt ở bên môi hôn một cái, nói: "Vậy em ngủ với anh một lúc."
Tối hôm qua Ôn Noãn cũng lăn lộn khó ngủ, hiện tại anh đã quay về, còn mang về tin tức tốt, cô bèn nhẹ nhàng gật đầu, “Được, bây giờ chúng ta liền đi ngủ, anh cũng không ngủ hẳn hoi mấy tối rồi? Làm em đau lòng chết đi được."
Cố Thanh Hàn nghe Ôn Noãn nói như vậy, bên môi tràn ra một nụ cười: "Bên Thím Lâm không ảnh hưởng gì tới em chứ? Em cũng đừng kích động lên với những người kia, hiểu chưa?"
Nói rồi, liền đau lòng hôn lên trên trán cô một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây