Nhạc Nhạc dường như còn chưa ý thức được mình tên thật của mình là “Cố Vãn Nguyệt”, cho nên bịt tai không nghe, trực tiếp chạy về phía Ôn Noãn.
Ngược lại Ôn Noãn chú ý thấy giáo viên hốt hoảng, đưa tay ra chặn bóng dáng vội vã của Nhạc Nhạc, nói: “Cố Vãn Nguyệt, cô giáo gọi con, con không nghe thấy sao?”
Ôn Noãn kéo nhóc con mặt mày uể oải trở lại cửa lớp: “Xin lỗi cô Vu, Nhạc Nhạc thấy tôi nên chạy ra ngoài.”
Giáo viên lau mồ hôi, “Không sao là được, chỉ sợ con bé chạy ra ngoài trường học thôi.”
Ôn Noãn trò chuyện với giáo viên đôi câu, biết cô ấy muốn dẫn các bé tan học, lập tức kéo tay Nhạc Nhạc, dạy cô bé nói: “Nhạc Nhạc, nói tạm biệt cô giáo đi con.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây