Cố Thanh Hàn nhìn một phụ nữ một trẻ con đứng trong tuyết cười ha ha cũng không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua những bông tuyết bay đầy trời, vẻ mặt cũng dần thả lỏng.
*
Lúc chơi tuyết đúng là không lạnh thế nhưng sau khi trở về nhà khách thì cô lại cười không nổi nữa.
Ở niên đại này các nhà khách đều rất đơn sơ, đến tắm rửa cũng không được, nước ấm để rửa chân cũng không nhiều, mấy người bọn họ đun hai ấm nước nóng chỉ có thể rửa được chân.
Điều khiến Ôn Noãn đau đầu nhất chính là đến cả than đá bếp lò cũng rất có hạn, dùng xong là không còn nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây