Ông Triệu nghe cô nói như vậy, cũng yên tâm, thu dọn mấy gói bông mang theo, nói: “Tôi phải về bệnh viện, không làm phiền các cô cậu nữa.”
Ôn Noãn đưa lại cho ông ấy một túi vải, bên trong đã đựng đầy đủ đồ đạc, rồi nói: “Bác sĩ Triệu, đây là tặng ông, cũng là cảm ơn thịt với đường của ông.”
Ông Triệu nhìn thấy túi vải Ôn Noãn đưa cho mình, so với túi khi ông ấy mang tới còn to hơn nhiều, khẳng định là đã nhét không ít đồ vào trong.
Ông ấy mím môi, cau mày nói: “Đồng chí Ôn Noãn, mỗi năm cô đều cho tôi nhiều đồ như vậy, sao tôi có thể không biết xấu hổ mà nhận được?”
Ôn Noãn nhìn ông ấy, cười tủm tỉm nói: “Bác sĩ Triệu, năm mới Tết đến, có đi có lại, ông cứ nhận lấy đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây