Cuối cùng vẫn là Ôn Noãn chủ động hỗ trợ, Lưu Minh Phi mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ là vì Ôn Noãn vẫn còn cho con bú, trên người có mùi hương khiến trẻ con yên tâm, em bé vừa đến tay cô lập tức liền ngừng khóc, ngậm bình sữa uống ngon lành, đến cuối còn trực tiếp ngủ mất.
Ôn Noãn dè đặt đặt bé lên giường nằm: “Chắc là khóc mệt, uống hơn một nửa đã ngủ ngay.”
Lưu Minh Phi ngắm nghía em bé đã ngủ khì, cảm kích nói với Ôn Noãn: “Đồng chí Ôn, đại ân đại đức của chị hôm nay, Lưu Minh Phi tôi nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng, sau này nhất định sẽ báo đáp chị.”
Ôn Noãn cảm thấy cái tên Lưu Minh Phi này có chút quen tai, đầu chợt lóe lên cái tên của thương giới cá sấu tương lai trong sách, hình như cũng tên là Lưu Minh Phi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây