“Ai mà biết được! Cứ chờ xem kịch vui thôi!”
Bên kia Ôn Noãn cũng không biết người của khu tập thể khua môi múa mép, chẳng qua ánh mắt Triệu Ngũ Châu nhìn cô cứ là lạ.
Đến lúc sắp đến trạm tàu hỏa, Triệu Ngũ Châu mới kéo cô qua một bên, nói: “Ôn Noãn, cô đi theo quân cũng không có chuyện gì làm, vậy thì nhanh chóng cùng Thanh Hàn sinh mấy đứa con trai đi, có con trai mới có hậu.”
“Nếu sinh con trai, cô không chăm được thì gọi điện thoại cho tôi, tôi có thể chăm giúp cô!”
Nếu vẫn sinh con gái thì đưa cho người khác nuôi, nhưng Triệu Ngũ Châu không nói lời này, chờ sau này Ôn Noãn sinh rồi hẵng nói cũng không muộn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây