Tư lệnh Lục nghe vậy, lòng lâng lâng, khóe miệng nở nụ cười không giấu nổi, sau đó ông hắng giọng nói: "Thế thì cũng đừng mệt quá, làm cơm lúc nào chẳng được."
Ôn Noãn liền nói: "Cháu không mệt, ông nội nghỉ ngơi một lát nhé, sắp ăn cơm rồi."
Bếp ở đây có bếp gas, không cần đun lửa, hơn nữa chú Triệu cũng đã giúp chuẩn bị sẵn thức ăn, cô chỉ cần xào một chút, hiệu suất cao không thể tả.
Tư lệnh Lục thấy cháu gái lại quay về bếp, liền liếc nhìn Cố Thanh Hàn đang ở đầu bên kia phòng khách, chỉ thấy một cục bông trắng muốt chạy về phía ông, lớn tiếng gọi: "Ông cố, ông về rồi à."
Cô bé trực tiếp lao đến, rồi ôm chặt lấy chân Tư lệnh Lục, khuôn mặt tròn xoe ngước lên nhìn ông, vô cùng đáng yêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây