Vì chỉ có hai lọ mứt được bảo quản, cũng không nhiều lắm nên Ôn Noãn đã dặn anh đưa cho Thẩm Bạch Dung.
Thẩm Bạch Dung cầm lấy hai lọ mứt trái cây, rất cảm động, không ngờ Ôn Noãn vẫn nghĩ tới cô, “Không ngờ đồng chí Ôn Noãn còn nhớ tôi thích ăn mứt trái cây, thay tôi cảm ơn cô ấy.”
Thẩm Bạch Dung cũng muốn gửi thứ gì đó đến cho Ôn Noãn, nhưng Sở Nghiên Cứu này thực sự thiếu thốn mọi thứ, nên chỉ có thể ghi nhớ lòng tốt này và trả lại cho cô ấy điều gì đó trong tương lai.
Cố Thanh Hàn nhìn xung quanh, nghĩ tới đứa nhỏ của bọn họ liền hỏi: “Phải rồi, Hoa Thanh ở đâu? Đứa nhỏ không ở đây à?”
Nói tới đứa nhỏ, Thẩm Bạch Dung thu hồi suy nghĩ và nói: “Tôi và Lão Lưu quá bận để có thể chăm sóc cho đứa nhỏ, không bằng đưa nó về thành phố Kinh, để em trai Lão Lưu là Minh Phi giúp chăm sóc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây