Lô hàng này thực sự rất phong phú và đầy đủ.
Mùa đông này, Sở Nghiên Cứu của họ sẽ không phải lo lắng về việc hết lương thực.
Sau khi mọi thứ đã được dỡ xuống, Thẩm Bạch Dung hỏi Cố Thanh Hàn, người tuy đã đổ mồ hôi nhưng biểu cảm vẫn không thay đổi: “Những vật tư này là do đồng chí Ôn Noãn chuẩn bị phải không?”
Cố Thanh Hàn không phủ nhận gật đầu: “Ừm, cô ấy nghe nói các đồng chí ở Sở Nghiên Cứu rất bận nên đề nghị phần lớn nguyên liệu nên chế tạo thành bán thành phẩm như vậy, để các mọi người dễ dàng chế biến.”
Cố Thanh Hàn biết bọn họ thường xuyên phải thức khuya, có khi quên ăn quên ngủ, làm việc xong cảm thấy đói bụng, lười làm gì đó để ăn, thay vào đó chỉ toàn ăn bánh bao hoặc bánh hấp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây