Sau đó ông ấy lại nhìn về phía lão Chung nói: “Lão Chung, đến đây, nhanh chóng đem chặt thứ này thành từng miếng nhỏ rồi cho gà ăn là được.”
Nói xong liền chán ghét bịt mũi lại chờ đợi lão Chung ra tay.
Lão Chung đang trốn bên cạnh cửa thông gió, ông ấy là người trước nay không sợ trời không sợ đất, nhưng nghe được lời của Sĩ quan hậu cần liền vội vàng lắc đầu: “Ai mang tới thì người đó xử lý đi! Dù thế nào đi nữa tôi cũng mặc kệ!”
Sĩ quan hậu cần nhất thời cảm thấy có chút đau răng liền nói: “Anh mặc kệ, tôi cũng mặc kệ, vậy thì cứ để ở đây đi. Dù sao lát nữa tôi cũng phải đi họp, mùi của nó cũng không hun đến tôi.”
Lão Chung nhìn thấy Sĩ quan hậu cần chuẩn bị rời đi một cách phóng khoáng, hai mắt trợn to, nói: “La Khánh Quân, nếu ông dám đi, hôm nay tôi cũng dám không nấu cơm đó!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây