"Wow, ngon quá."
"Thơm quá, da giòn quá..."
Ôn Noãn mỉm cười: “Nếu ngon thì ở đây còn có một ít.”
Vừa dứt lời, Ôn Noãn liền cảm thấy quần áo của mình bị kéo lại, Cố Thanh Lan quay đầu lại, đáng thương nhìn cô.
Ôn Noãn cười nói: "Sao em lại keo kiệt như anh trai em vậy? Ở nhà còn có một ít, em thích ăn thì tan làm về lấy nhé."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây