Đặng Cúc Hương gật đầu: "Ừ, mấy hôm nay chị qua tìm hai lần rồi, mẹ doanh trưởng Trương bảo cả hai mẹ con đều cảm nên không cho ra ngoài."
"Chị dâu, vừa nãy em thấy... trên trán chị Mỹ Kiều có mấy vết bầm tím." Cố Thanh Lan từng làm ở bệnh viện, mắt nhìn vết thương rất tinh. Vết bầm tuy không nghiêm trọng nhưng lại xuất hiện trên người phụ nữ mới sinh con, khiến cô không khỏi nghi ngờ.
Hơn nữa, bản thân cô từng bị mẹ ruột và anh ba đánh đập, nhìn vết bầm trên mặt Trần Mỹ Kiều càng thấy quen thuộc, giống hệt vết thương do người gây ra.
Đặng Cúc Hương sững người, trong đầu loé lên tia sáng. Cô chợt nhớ mấy hôm trước hình như có nghe thấy tiếng khóc la, tiếng đánh mắng, nhưng tiếng khóc trẻ con nhanh chóng bị dập tắt, cô cũng không để ý.
"Hừ!" Đặng Cúc Hương buông hộp bánh xuống, sắc mặt tối sầm, hùng hổ bước ra khỏi nhà, xông thẳng sang nhà bên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây