Trong thời gian này, Ôn Noãn phải quay lại ban cấp dưỡng làm việc, hàng ngày đều phải cột tóc lên, đã lâu rồi anh không nhìn thấy cô buộc tóc đuôi ngựa.
Nghe vậy, Ôn Noãn tự tin mỉm cười: “Đương nhiên là đẹp rồi.”
Nhưng cô không tin lời đàn ông nói, rốt cuộc cũng không có lược liền tùy tiện vén tóc lên.
Cố Thanh Hàn hơi ngẩn người, nhìn vẻ mặt tự tin của Ôn Noãn, cảm thấy cô như mặt trời nhỏ, tỏa sáng lấp lánh.
Ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt đang cười của cô, nhịn không được kéo người vào lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi mọng nước của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây