Đứa bé vừa ngủ thì Cố Thanh Lan vừa đạp xe tới cửa sân nhà, Ôn Noãn nhìn thấy trên chiếc quần xanh lam của cô có dính bùn.
Ôn Noãn chạy ra ngoài sân, quan sát Thanh Lan rồi quan tâm hỏi: “Thanh Lan, em bị ngã sao? Có bị thương ở đâu không? Để chị dâu xem thử nào.”
Cố Thanh Lan cau mày, thấp giọng thở dài một tiếng: “Chị đừng nhắc nữa, lúc nãy em đã về tới khu tập thể rồi, lúc nãy ở gần cổng lớn không biết có tên nào đó đột nhiên nhảy ra chặn đầu xe dọa em một phát, xém nữa là ngã xuống mương rồi.
“Trời ơi, vậy em bị thương ở đâu không? Có bị chảy máu không?” Ôn Noãn trái nhìn phải ngó, kiểm tra cô một lượt.
Cố Thanh Lan lấy đồ từ giỏ xe xuống nói: “Em không sao, hên là chân em dài chống được, nhưng mà đồ trên xe hơi nặng nên cũng bị ngã chút nên quần áo hơi bị bẩn chút thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây