Ôn Noãn cũng nhớ cô nhóc này, ôm đứa bé hôn mấy cái, sau đó kéo tay cô bé cùng Cố Thanh Hàn, để cho cô bé ngồi ở trên giường một chút.
Nhạc Nhạc còn chưa biết khống chế lực, cái giường bị bàn chân nhỏ của cô bé dẵm vang lên cả tiếng thùng thùng, Ôn Noãn sợ giường sớm muộn cũng sẽ sập, liền nói: “Được rồi, chúng ta đi ngủ trước đã, nếu không ngủ ngày mai con lại không dậy nổi đâu."
"Ngày mai mẹ sẽ dẫn con đến nhà ăn."
Cố Thanh Hàn thấy bây giờ cơm không vụ càng ngày càng tốt, cô bé cũng cực kỳ thích ăn cơm của nhà ăn không vụ, bây giờ còn không thích uống sữa, một ngày chỉ uống hai ba lần.
Quả nhiên, cô bé vừa nghe sẽ đến nhà ăn cái là tự nằm xuống, hai cánh tay nắm lấy hai cái chân, rất đáng yêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây