Cố Thanh Hàn lần đầu tiên nhìn thấy Ôn Noãn có chút mơ hồ như vậy, không nhịn được vươn tay nhéo mặt cô, cười nói: “Sư trưởng của bọn anh không phải kiểu người tuỳ tiện nói đùa.”
Ôn Noãn hận không thể quay ngược thời gian. Có thể được sư trưởng đích thân sắp xếp công việc, đó không phải là boss trực tiếp ở hiện trường sao.
Công việc này, ổn.
Ôn Noãn lấy lại tinh thần, bế con gái, sau đó kéo tay Cố Thanh Hàn, thúc giục: “Mau ăn đi. Ăn xong chúng ta đi tìm sư trưởng của anh.”
Cố Thanh Hàn nhìn bát cơm thịt băm mới ăn được mấy miếng, nhìn Ôn Noãn cười cưng chiều, sau đó nhanh chóng giải quyết bừa tối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây