Sau khi Cố Thanh Hàn nhìn thấy vốn còn không nỡ ăn, chẳng qua vừa vặn Lương Quốc An tới tìm anh, nhìn thấy món trứng bọc cơm của anh, lời trong lời ngoài đều tỏ ý muốn xin anh cho anh ấy nếm thử một miếng, thế là Cố Thanh Hàn dứt khoát dùng ba bốn miếng xử lý hết sạch.
Lương Quốc An hận không thể lôi người trên giường bệnh xuống đánh cho một trận.
Chờ sau khi Ôn Noãn trở về, Lương Quốc An mới nói với Cố Thanh Hàn: "Đứa bé kia còn chưa tỉnh lại, vốn cấp trên nói muốn mở một cuộc họp, để mọi người lấy đó làm gương, chẳng qua người còn chưa tỉnh, chuyện này cũng không truy cứu được. Mấy ngày nay mẹ đứa bé vẫn luôn túc trực thằng bé, cũng nói hoàn toàn không biết gì về chuyện thằng bé lên núi hái nhân sâm rừng.”
Tuyết lở là hiện tượng tự nhiên, thực ra hàng năm đều sẽ phát sinh một hai sự cố như vậy, chỉ là lần này do Cố Thanh Hàn xảy ra chuyện ngoài ý muốn vừa vặn trùng khớp với chuyện này, nên câu chuyện mới trở nên phức tạp, song tóm lại cũng không thể đổ hết trách nhiệm lên người một đứa bé được.
Lương Quốc An còn nói: "Máy bay đã được kéo về sân huấn luyện rồi, đồng chí kiểm tra sửa chữa còn chưa đưa ra báo cáo, chẳng qua chỉnh thể của thân máy bay vẫn còn hoàn hảo, ngoại trừ kính chắn gió phía trước bị tổn hại ra, tạm thời không phát hiện có hư hao nào khác, phương diện rada thì còn cần kiểm tra, phỏng chừng sẽ không có kết quả nhanh đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây