Ôn Noãn nhìn đối phương cười nói: “Em là vợ anh, tại sao anh lại khách khí với em thế?”
Sau đó, Ôn Noãn trở về phòng, lấy chiếc khăn quàng cổ mà cô đã đan cho anh trước đó, sau đó bước đến gần anh, nhón chân lên quấn hai vòng khăn quàng cổ cho anh: “Lúc nãy quên bảo anh mặc áo khoác, chỉ mặc một chiếc áo bông cũng không biết có đủ ấm hay không, quàng khăn lên đi.”
“Được, để anh cầm qua đó trước." Cố Thanh Hàn cúi đầu liếc nhìn chiếc khăn quàng cổ, khóe miệng cong lên thành vòng cung đẹp đẽ.
"Được rồi, đi nhanh đi, đừng để bị cảm lạnh.”
Ôn Noãn lại nhìn Nhạc Nhạc nằm trên lưng Cố Thanh Hàn, chỉnh lại chăn bông cho cô bé, sau đó nói với cô bé: “Mau ngủ đi, buổi trưa không ngủ thì buổi tối không xem kịch được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây