Chỉ là khi Cố Thanh Hàn nằm xuống, giường vẫn không tránh khỏi phát ra tiếng “két” một tiếng.
Nhưng Ôn Noãn đã quen rồi, nên khi Cố Thanh Hàn nằm xuống lại xê về phía đứa nhỏ một chút, cho anh thêm không gian.
Cố Thanh Hàn cười khẽ một tiếng: “Em ngủ như vậy để làm gì?”
Nói xong anh vòng tay ôm lấy cô, lòng bàn tay ấm áp từ từ chạm vào mặt cô, sau đó ngón tay chạm vào đôi môi hồng hào của cô rồi cúi đầu hôn xuống.
Trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, bàn tay của Cố Thanh Hàn lại dò tìm bàn tay của Ôn Noãn, chỉ cảm thấy bàn tay của người đàn ông thật dày, vừa khỏe vừa có lực, anh siết chặt bàn tay của Ôn Noãn, cô không thể cử động được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây