Ôn Noãn mang cho đứa nhỏ chiếc khăn quàng cổ mà cô đã đan hôm trước, quàng cho Nhạc Nhạc, rồi hỏi: “Đại Hưởng, sao anh lại tới đây?”
Lý Đại Hưởng giơ miếng thịt lợn dùng dây mây xiên trong tay lên nói: “Phó đoàn trưởng Cố nói mấy ngày nay thời tiết không tốt, nên bảo tôi cắt cho chị ít thịt nấu canh. Chị dâu, thịt lợn này để chỗ nào? Để tôi bỏ vào cho chị.”
Vốn dĩ Ôn Noãn định để đầu lợn ngoài sân cho đông lạnh trước, nhưng nghĩ đến thịt lợn trong nhà Lưu Mỹ Lệ không thấy đâu, cô cũng không dám để tùy tiện, sau đó bảo Lý Đại Hưởng đem thịt lợn bỏ vào phòng bếp cho mát một chút.
Ôn Noãn chân thành nói với anh ấy một câu: “Làm phiền anh rồi, Đại Hưởng, đã lãng phí thời gian của anh vào mấy chuyện lặt vặt này.”
Lý Đại Hưởng tùy tiện cười, lộ ra hàm răng trắng ngần: “Có gì mà phiến chứ? Chị dâu chị coi tôi như em trai, tôi có thể làm giúp chị chút chuyện thì rất vui rồi, hơn nữa hôm nay vừa vặn tôi được nghỉ nửa ngày.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây