Đứa nhỏ nhấc cái đầu có hơi nặng lên, đôi mắt đen láy nhìn Ôn Noãn rồi nhìn Cố Thanh Hàn, đột nhiên híp mắt cười khanh khách.
Sau đó lại vươn tay nhỏ với Cố Thanh Hàn, muốn anh ôm bay thật cao.
Ôn Noãn lập tức đặt Nhạc Nhạc có hơi nặng vào lòng anh, lại hôn một cái lên mặt đứa nhỏ: “Con chơi với ba một lúc, mẹ đi rửa bát.”
Chỉ cần Cố Thanh Hàn ở nhà, bây giờ Ôn Noãn cũng không hay rửa bát nữa, tuy trong nhà có đốt bếp lửa, nhưng trong bếp vẫn có hơi lạnh, nên cho dù dùng nước ấm để rửa, nước đó cũng rất nhanh sẽ bị lạnh.
Nhưng chăm con cả ngày, đến tối Ôn Noãn không muốn chăm con nữa, nên bây giờ đã bắt đầu giành việc rửa bát, sau đó trước khi ngủ còn giả vờ lấy sách ở đầu giường ra xem, đợi đến khi Cố Thanh Hàn dỗ con ngủ rồi mới thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây