Chị dâu Quế Hoa cũng cười: “Chẳng thế là gì, chị cũng không nhẫn nại được như vậy, nhưng tính khí của Tiểu Noãn tốt thật, chị ở bên cạnh nhà em ấy, cũng chưa từng nghe thấy em ấy lớn tiếng mắng đứa bé bao giờ.”
Ôn Noãn nghe họ nói xong thì có hơi ngại, thấy chị dâu Quế Hoa và Đặng Cúc Hương có ý định đi về phía đông khu rừng liền nói với họ: “Chị dâu, chắc con bé đói rồi nên mới cáu kỉnh thế, em cho con bé uống chút sữa đã.”
Chị dâu Quế Hoa nhìn Nhạc Nhạc vẫn luôn làm ầm ĩ, cười nói: “Được rồi, em cõng đứa bé đi cả đoạn đường chắc cũng mệt rồi, em ở đây nghỉ ngơi cho đứa bé uống sữa đi, chị đi lên phía trước coi có củ mài rừng không, đào một ít về bồi bổ cho chồng chị.”
Đặng Cúc Hương nghe vậy cũng nở nụ cười khó hiểu: “Em cũng muốn đi xem, thể lực hai năm gần đây của chồng em không tốt, hai ngày một lần cũng tốn sức.”
Ôn Noãn nghe vậy, đôi môi mím chặt, lập tức mở to đôi mắt hạnh, nhìn vừa vô tội vừa đáng thương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây