Cố Vãn Nguyệt kiễng chân lên hôn anh, vừa cười vừa nói: “ Anh đeo nhẫn cho em đi.”
Lưu Hoa Thanh lấy ra chiếc nhẫn anh đã chuẩn bị nhiều năm, đôi bàn tay run rẩy đeo nhẫn vào ngón áp út của cô, sau đó anh bế cô lên, xoay một vòng, phấn khích nói: “ Cố Vãn Nguyệt, cuối cùng em cũng thuộc về anh.”
Cố Vãn Nguyệt ngại ngùng nhìn xung quanh, nhưng không quên đáp lại anh: “ Vâng ạ, em bằng lòng.”
Lưu Hoa Thanh đặt cô xuống, hôn cô thật sâu: “ Anh yêu em, mãi mãi yêu em.”
“Em cũng yêu anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây