Khi Ôn Noãn nghe thấy điều này, cô lập tức trở nên căng thẳng: “Bố, bố sẽ không đem Nhạc Nhạc..."
Cô chưa kịp nói xong thì Lục Đằng Quân đã ngắt lời cô và nói: "Con đang nói cái gì vậy? Nhạc Nhạc là một đứa trẻ ngoan, với cả..."
Lục Đằng Quân đứng dậy và châm một điếu thuốc: "Mẹ con nói, Nhạc Nhạc nói rằng bản thân có thể không ở lại đây được lâu, vậy nên hãy trân trọng những khoảng thời gian chúng ta ở với Nhạc Nhạc."
Ôn Noãn nghe đến đây thì cảm động. Cô đứng dậy, lập tức chạy tới và ôm người cha vốn luôn nghiêm khắc của cô: “Bố, cảm ơn bố.”
Lục Đằng Quân trong lòng yêu thương đứa con gái duy nhất này, nhưng ông bận rộn với công việc, không có thời gian dành cho con gái, đứa trẻ này càng gần gũi mẹ hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây