Cố Thanh Hàn nâng một cánh tay, gối dưới ót, anh nhìn nóc nhà ngói xanh hồi lâu, mới từ từ xoay người, nhẹ giọng nói: "Về sau anh sẽ chú ý."
Nhìn lại quá khứ, hình như anh hơi dễ nói chuyện quá.
Lý Thu Yến nhìn trúng anh ở điểm sẽ không biết từ chối, cho nên mới như vậy.
Hồi trước lúc ở quân khu tỉnh G, vì chồng Lý Thu Yến là trợ thủ đắc lực của mình, hai đứa con trai của Lý Thu Yến thích nhất là tìm anh vào giờ cơm, đôi khi anh thấy đứa trẻ đói bụng đến mức da bọc xương, sẽ chia một nửa bữa ăn riêng của phi công cho chúng.
Về sau, anh cảm thấy cũng không có vấn đề gì, dù sao trong quân khu, rất nhiều chiến hữu cũng nuôi con giúp liệt sĩ hi sinh, mình cho người ta một bữa cơm cũng là cách nhỏ giúp đỡ người gặp khó khăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây