Cố Vãn Nguyệt liền nói: “Tớ đọc xong sẽ trả cho cậu, à đúng rồi, kì nghỉ đông lần này cậu phải về quê đúng không? Đến lúc đó cậu giúp tớ mang chút đồ về cho em trai với em gái tớ được không?”
Cố Vãn Nguyệt đến tận năm ngoái mới biết được rằng thì ra Lưu Hoa Thanh cùng quê với cô.
Bởi vì nếu gửi hàng thì cần phải mất hơn nửa tháng mới có thể gửi qua đó được, đến lúc đó thì cũng qua năm mới rồi, Đình Đình và Du Du có lẽ không thể đợi được nên đành phải nhờ Hoa Thanh mang giúp.
Lưu Hoa Thanh gật đầu: “Không vấn đề, đến lúc đó cậu cầm đến cho tớ, tớ về đó sẽ đưa cho họ giúp cậu.”
Lời vừa dứt, Lưu Hoa Thanh nhìn qua chiếc xe nơi xa xa rồi nói: “Bố mẹ cậu đến đón cậu rồi, vậy tớ đi trước đây, ngày mai gặp.” Cố Vãn Nguyệt “ồ” một tiếng, được, ngày mai gặp. Nói rồi Cố Vãn Nguyệt chạy nhành về phía chiếc xe của Ôn Noãn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây