Thấy mọi người đều sống tốt như vậy, trong lòng lão Chung cũng cảm thấy an tâm, chuyến đi lần này cũng đáng.
Ôn Noãn cười cười: “Mọi người ngồi xuống trước đã, các món ăn hôm nay đều là tôi và lão Chung cùng nhau chuẩn bị, mau thử xem tài nấu nướng của chúng tôi có kém đi chút nào không?”
Cố Thanh Lan đã đói chết rồi, vừa từ bệnh viện đến đây, bữa sáng nay còn chưa kịp ăn xong.
Cô nhìn những món ăn thơm ngon hấp dẫn trên bàn nịnh nọt nói: “Hai vị đầu bếp khéo tay của lớp nấu ăn đều tự tay làm thì chất lượng chắc chắn sẽ đứng hạng nhất!.”
Sau bữa ăn lão Chung liền nhớ ra cũng mấy năm rồi vẫn chưa gặp Nhạc Nhạc liền hỏi: “Nhạc Nhạc thì sao? Con bé cũng học lên cấp hai rồi nhỉ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây