Bây giờ nghĩ lại về quãng thời gian ở lớp nấu ăn trước kia cũng có chút hoài niệm.
Ôn Noãn cau mày rồi cười nói: “Chú là khách, sao tôi có thể để cho chú động tay làm việc được, hay là tôi để cho chú làm mấy món nhỉ?” lão Chung vừa nghe xong sắc mặt đã trở nên nghiêm túc: “Chẳng lẽ chúng ta không gặp nhau bên ngoài sao? Phòng bếp ở đâu? Chúng ta đến làm hai món là được rồi.” Lời nói đã dứt, Ôn Noãn không còn khách khí với ông ấy nữa liền dẫn ông vào phòng bếp.
Vừa bước vào phòng bếp, lão Chung đã khen ngợi nói: “Thời nay hiện đại thật, nhớ lại ngày trước bếp ở lớp nấu ăn chúng ta đều là bếp củi, vẫn là bây giờ tốt hơn, có thể dùng bếp ga.”
“Đúng vậy, cảm ơn vì tổ quốc đã lớn mạnh.” Ôn Noãn đã cởi áo khóc ngoài ra rồi chuẩn bị sẵn một cái bếp.
Lão Chung xắn tay áo lên, nhìn qua sườn cừu, nội tạng cừu và thịt bò bên cạnh rồi nói: “Tôi nhớ nhất kà món thịt cừu nướng nguyên con nhưng tiếc rằng chúng ta có ít người, nếu như có thể tập hợp hết những chiến hữu cũ lại thì chắc chắn rằng sẽ làm lại món này một lần nữa! Bây giờ thì mình làm canh nội tạng cừu đi, trời lạnh như này mà có một bát canh nội tạng cừu thì còn gì bằng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây