Cố Vãn Nguyệt nhẹ nhàng thở dài một hơi: "Nếu biết trước như vậy, tớ đã không nhảy lớp rồi, có lẽ tớ đã có cơ hội học cùng với cậu ấy rồi ."
Khi Bối Nhi nhắc đến việc học đầu cô bé lại bắt đầu đau, nhanh chóng nói: "Nếu như tớ có nhảy lớp thì tốt biết mấy, tôi đến cả ngủ mơ cũng muốn được nhảy lớp!"
Thái Tư Linh cũng đồng tình: "Đúng đấy, Cố Vãn Nguyệt à, cậu thế mà còn than phiền về việc nhảy lớp, chúng tớ tưởng tượng cũng không tưởng nổi đây này!"
"Được rồi, được rồi, tớ thừa nhận tớ sai. Nhưng ai kêu các cậu không chịu học hành chăm chỉ chứ?" Cố Vãn Nguyệt nói xong liền nhìn về phía Bối Nhi và nói: "Trần Bội Hoàng, thím Mỹ Kiều đã gọi điện nói muốn cậu giao máy ghi âm cho tớ, bằng không thì cả ngày cậu chỉ biết chơi đồ chơi mà thôi!"
Bối Nhi đau lòng kêu lên: "Tớ không muốn đưa ra đâu, tớ chỉ vừa mới bắt đầu học bài hát của Đặng Lệ Quân đấy."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây