“Ừ! Lục Trường Chinh gật đầu thật mạnh, có gánh nặng ngọt ngào trên vai như vậy khiến cho khóe miệng anh không ngừng cong lên, anh nhéo khuôn mặt mũm mĩm của em vợ, nói: “Yên tâm, anh sẽ cố gắng chăm sóc tốt hai mẹ con em, còn có cả nhóc con này nữa!
“Được rồi, em tin, chúng ta đi nhanh lên, đi chậm thì sẽ không mua được đồ ăn ngon nữa! Lưu Mỹ Vân thúc giục.
Tới trạm bán thức ăn ở thành phố, ngay khi nhìn thấy đám người ở bên trong thì Lục Trường Chinh không cho Lưu Mỹ Vân đi vào.
“Ở bên cạnh là tiệm cơm Quốc Doanh, em đưa Bác Văn vào trong đó chờ anh, cứ để đó anh mua là được.
“Được không vậy? Lưu Mỹ Vân không yên tâm hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây