“Vậy mà anh lại có xuất thân là một trinh sát đấy. Lưu Mỹ Vân vô cùng ghét bỏ: “Đứa thứ ba đánh bóng bàn nhiều năm như vậy, ngoài trừ được an bài ở trong đội thì anh có nhìn thấy nó xuất hiện ở trong các tiết mục chương trình vận động bóng bàn mở rộng trên TV không? Lần trước thằng nhóc tham gia tiết mục kia là bởi vì bạn gái của nó cũng ở trong tiết mục đó. Anh tự mình nhìn xem, rõ ràng một năm gần đây nó không có thi đấu gì cả, nhưng mà số lần về nhà có phải càng ngày càng ít hay không? Còn có phim truyền hình của cô gái kia nữa, cho tới bây giờ nó chưa từng xem một bộ phim yêu đương cẩu huyết nào, hơn nữa lại đột nhiên quan tâm đến vấn đề chúng ta thích cô gái nào trong đó, còn có quần áo giày dép một năm này của nó còn chỉn chu hơn mấy năm trước rất nhiều…
Lưu Mỹ Vân kể đủ mọi dấu vết, nếu như đứa thứ ba không nói thì cô cũng giả vờ như không biết.
Nhìn thấu nhưng không nói toạc ra, có một số việc không cần thiết phải hỏi đến cùng, chờ đến khi bọn nhỏ tự mình quyết định xong thời điểm nên để mọi người biết thì còn sợ không mang người đến đảo sao!
Lục Trường Chinh nghe thấy đạo lý phân tích rõ ràng của vợ mình như vậy thì trong lòng anh cảm thấy vốn định không thừa nhận, không nghĩ sẽ thừa nhận, thân là một trinh sát, vậy mà ánh mắt lại không bằng vợ của mình, con lớn con nhỏ trong nhà có thay đổi, vậy mà anh lại không nhận ra.
Đến khi trời chạng vạng tối, thời điểm con thứ ba chính thức giới thiệu bạn gái cho cả thì anh vẫn không thể tin được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây