Hình như là có một vấn đề kỹ thuật nan giải gì đó, có liên quan rất lớn đến một bài luận văn của Lưu Bác Văn phát biểu ở nước ngoài, sốt ruột cần cậu dùng ý tưởng mới để nghiệm chứng phép toán gì đó.
Vì vậy, Lưu Bác Văn trở về nhà trong vòng chưa đầy ba ngày, đã đi đến trận địa mới để thực hiện ước mơ hàng không vũ trụ của mình.
Mà trong nhà, Chu Tuệ Như thì than thở ê a: "Con nói đứa nhỏ Bác Văn này, đầu óc thông minh như vậy làm gì. Mẹ nghe nói đơn vị kia của bọn họ mười ngày nửa tháng cũng không được về nhà một lần.
Lưu Vĩnh Niên bên cạnh "chậc" một tiếng: "Bà đừng có thuận tiện khoe khoang nhé, đứa nhỏ kia khẳng định chỉ số thông minh do tôi. Đơn vị làm việc tốt như vậy bản thân Bác Văn lại thích, cái này bà còn không biết hài lòng là muốn mỗi ngày trói con trai ở bên người à?
Chu Tuệ Như trừng mắt nhìn chồng một cái, hốc mắt hơi phiếm hồng: "Tôi chỉ tùy tiện nói thôi, ông đừng có ra vẻ cho tôi, muốn con trai ở bên cạnh làm sao nào? Ông không muốn thì trước đây không có gì mà ông luôn gọi điện ra nước ngoài để làm gì, một tháng tiền điện thoại cao hơn tiền lương của ông đấy!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây