Nhị Bảo ôm cánh tay của Lưu Mỹ Vân nài nỉ: "Mẹ, con có thể giúp mẹ xách đồ mà, mẹ dẫn con theo đi, xin mẹ đó~"
"Nói còn hay hơn hát." Lưu Mỹ Vân làm ngơ, trực tiếp vạch trần: "Ở nhà còn không sai bảo được, ra ngoài có thể siêng năng hơn chắc?"
"Con siêng năng, con đảm bảo sẽ siêng năng." Lục Nhị Bảo vội vàng vội vàng ân cần giành lấy đồ Lưu Mỹ Vân xách trong tay, ra vẻ thề thốt: "Mẹ, chỉ cần mẹ dẫn con theo, hôm nay ra ngoài, mẹ chỉ phía đông, con tuyệt đối sẽ không đi về phía tây, mẹ kêu con làm việc vặt, con tuyệt đối không thu phí."
Lưu Mỹ Vân: "Đừng có đọc vè với mẹ, thơ cổ không biết con thuộc được mấy bài!"
Lục Nhị Bảo: "Con thuộc rồi, mẹ, nếu như mẹ không tin, trên đường đi con từ từ đọc cho mẹ nghe ha, mẹ muốn nghe thơ Đường hay là thơ Tống?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây