“Đồng chí, hay là cô để cho con trai cô đến Cung Thiếu Niên học bóng bàn đi, cậu là một hạt giống tốt, bất kể là thân thể tố chất hay là năng lực học tập, tất cả đều đã vượt xa những đứa trẻ đồng trang lứa, mà hiện tại thì cách đánh của cậu bé chính là kiểu chơi tự do và thiếu kỹ thuật chuyên nghiệp, cô cứ việc đưa cậu bé đến chỗ này của tôi, tôi nhất định sẽ bồi dưỡng thật tốt, đứa nhỏ này trong tương lai đánh bóng bàn nhất định có thể có tiền đồ sáng lạn!
Khó có thể gặp được một cậu bé có tài năng thiên bẩm như vậy, huấn luyện viên Sở trong ánh mắt như lóe lên một luồng ánh sáng, cảm xúc cũng khó tránh khỏi có chút kích động, thấy Lưu Mỹ Vân chỉ là nhìn chằm chằm vào bàn thi đấu bóng bàn mà chưa có câu trả lời, anh ta lại vội vàng nói:
“Nếu là lo lắng về vấn đề học phí, tôi có thể nghĩ cách xin một chút trợ cấp, đứa nhỏ này thật sự đặc biệt có tài năng thiên bẩm, hy vọng các cô có thể thận trọng suy xét một chút, không nên để cho tài năng của đứa trẻ bị chôn vùi.
Ở đầu thập niên 80, các gia đình chịu tiêu tiền đưa con cái của mình tới Cung Thiếu Niên học tập các môn năng khiếu sở trường đặc biệt dù sao cũng chỉ chiếm số ít, tuy rằng nhìn cả nhà bọn họ ăn mặc đều trông rất đàng hoàng, nhưng huấn luyện viên Sở cũng không nắm chắc, bọn họ không thể tiêu tốn quá nhiều tiền lên người một đứa trẻ được.
Xin trợ cấp để dạy cho một đứa trẻ chơi bóng bàn, điều này chắc chắn là không thực tế, nhưng huấn luyện viên Sở thật sự không muốn bỏ qua cơ hội bồi dưỡng Lục Tiểu Bảo, cho dù là anh ta lén lút dạy cho cậu, anh ta cũng muốn Tiểu Bảo đi trên con đường chơi bóng bàn, tương lai còn có thể đi xa hơn nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây