Nói gì Chung Hưng Quốc cũng không đồng ý: “Em tìm người đến dẫn đường tự bọn anh sẽ đi vào thôn là được, bây giờ vẫn còn sớm vừa lúc không bị muộn.
Mấy người trẻ tuổi vừa nghe lập tức lau miệng, thu dọn hành lý, từng khuôn mặt mệt mỏi không hề có chút nào mất kiên nhẫn.
“Anh Chung, đợi ngày mai đi, mấy người tự đi cũng không có ích gì, còn phải thương lượng cùng trưởng thôn, trước tiên mọi người cứ ở nhà khách nghỉ ngơi một ngày, ngày mai em đưa mọi người đi.
“Bọn anh tự mình trả phí thuê phòng là được. Chung Hưng Quốc kiên trì muốn lấy tiền từ trong túi, lại đột nhiên không kịp phòng bị bị Lục Trường Chinh đứng bên cạnh đè lại cánh tay.
“Dong dong dài dài, tôi cũng phải nghe vợ tôi sắp xếp, cậu cũng đừng cố chấp với cô ấy, đổi lại cô ấy không vui sẽ đổ lên đầu tôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây