Dựa vào cách ăn mặc này của Lưu Mỹ Vân, mọi người sẽ cho rằng cô là người ở bờ biển bên kia đến đây đầu tư với thương nhân Hồng Kông, mà Lục Trường Chinh ở bên cạnh với vẻ mặt chính trực thì được coi là vệ sĩ.
Nói là có cái gì ăn cái đó, nhưng sau khi đi ra thì Lưu Mỹ Vân cũng không muốn tùy tiện như vậy.
Nhớ đến đời sau có một cửa hiện lâu đời bán đồ ăn Quảng Đông rất nổi tiếng thì Lưu Mỹ Vân liền đưa Lục Trường Chinh đi tìm chỗ đó.
Quán bán đồ ăn Quảng Đông ở khu vực trung tâm phồn hoa nhất ở đời sau, lúc này vẫn chỉ là một quán nhỏ của hộ cá thể trong một hẻm nhỏ, đầu bếp ở bên trong mà một người mẹ già, điển hình của người địa phương Dương Thành, nói giọng của Dương Thành, vô cùng nhiệt tình mời chào mấy người Lưu Mỹ Vân đi vào.
Bà chủ nói gì Lục Trường Chinh nghe cũng không hiểu, anh cười hì hì nhìn vợ mình chọn vài món ăn dựa theo tiếng phổ thông, giống như không có chút chướng ngại nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây