"Vậy em nhất định phải ăn cơm đúng giờ đó, đừng bị bệnh." Lục Trường Chinh không yên lòng căn dặn. Hai người lưu luyến không rời, ba bước hai quay đầu, dì quản lý ký túc xá nhìn mà cứ nhíu mày mãi.
Đợi Lưu Mỹ Vân đi vào lầu ký túc xá, dì vừa đóng cửa lớn lại, tận tình khuyên bảo, nói: "Cô gái nhỏ à, coi như quen bạn trai, ở bên ngoài cũng muốn chú ý chừng mực, còn chưa có kết hôn mà đã ôm tới ôm lui rồi, không thích hợp đâu. Để người ta nhìn thấy cũng ảnh hưởng không tốt đến hai người."
Bước chân của Lưu Mỹ Vân dừng lại, quay đầu, cười một cái nói: "Dì ơi, hai đứa bọn cháu đã kết hôn rồi, con cũng đã lên tiểu học."
"Đứa nhỏ này, làm người phải thành thật!" Dì quản lý ký túc xá thấy Lưu Mỹ Vân còn nhỏ tuổi mà, vì tìm lý do cho mình, thậm chí ngay cả kiểu nói dối này đều bịa đặt.
Bị dì xem là cô gái nhỏ, tâm trạng của Lưu Mỹ Vân tất nhiên là tốt, nói chuyện cũng nhẹ nhàng có tự tin: "Dì à cháu thật sự đã thật kết hôn rồi, bọn cháu đã kết hôn rất nhiều năm, hôm báo danh cháu còn dẫn theo chồng và các con cùng đến nữa."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây