"Còn có cái này." Ông cụ móc chìa khóa từ trong túi ra, đưa cho Lưu Mỹ Vân: "Bên trên trả nhà cũ lại cho chúng ta rồi, đây là chìa khoá, Trường Chinh ở trường không về được, nếu như chiều nay cháu rảnh rỗi, thì mang hộ khẩu bản đi làm thủ tục."
Ông nội, chờ cô nhỏ về rồi nói tiếp đi ạ?" Lưu Mỹ Vân chối từ.
Ông cụ lắc đầu, cười nói: "Đây vốn dĩ là căn nhà mà bà ngoại Trường Chinh để lại, chúng ta đều là người một nhà, không cần câu nệ những chuyện đó, tuổi của ông cũng đã lớn rồi không chạy nổi nữa, mỗi ngày Uyển Quân đều bận rộn ở bệnh viện, thằng nhóc Trường Chinh kia còn chẳng thấy mặt mũi đâu, về sau trong nhà này, gánh nặng của cháu là nặng nhất, chân chạy việc này phải do cháu gánh vác rồi.
"Cháu biết rồi ông nội, cảm ơn ông."
Tặng một căn nhà tứ hợp viện ở thủ đô mà ông cụ lại nói thành chân chạy việc, Lưu Mỹ Vân cũng không biết nên cảm ơn như thế nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây