So với sự thương cảm của bốn cha con, Lưu Mỹ Vân lại bởi vì có cơ hội một lần nữa trở lại đại học mà bắt đầu phấn đấu, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Mặc dù đã kết hôn sinh con, nhưng cô cảm thấy mình lại nghênh đón một sự khởi đầu mới mẻ.
"Được rồi! Mấy đứa các con đừng lề mề nữa! Nhanh chóng về nhà hết cho mẹ! Chậm trễ việc học tập của mẹ, mẹ sẽ tức giận đấy!"
Lưu Mỹ Vân vừa đấm vừa xoa, liên tục dỗ dành an ủi, hứa với Lục Trường Chinh mỗi tuần viết một lá thư, còn hứa với ba đứa con trai khi được nghỉ sẽ về nhà nấu đồ ăn ngon cho các cậu, mới phất phất tay, cuối cùng cũng tiễn bọn họ đi. Tiễn bốn cha con đi xong, Lưu Mỹ Vân xem đồng hồ, lớp tự học buổi tối cũng sắp bắt đầu, dứt khoát không về ký túc xá nữa, nhàn rỗi dạo một vòng quanh đại học Thanh Hoa.
Kiếp trước Lưu Mỹ Vân là người ngắm cảnh, cũng đã từng tới Thanh Hoa tham quan một vòng, nhưng bây giờ cô trở thành sinh viên đợt đầu tiên của Thanh Hoa từ sau khi khôi phục kỳ thi đại học, cảm nhận trong lòng cô thật sự không phải là cảm nhận mà người bình thường có thể hiểu được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây