Dù sao thì hôm nay cũng là sinh nhật của Giang Ninh, sinh nhật còn chưa tổ chức xong thì cô ta đã bị ăn ba quả bóng nhớ đời, chuyện này phải trách ai đây?
Sau khi rời khỏi sân vận động đi về phía trước thì Lưu Mỹ Vân và Lục Trường Chinh cùng đưa ba đứa nhỏ và Lưu Bác Văn đi đến hợp tác xã mua một ít đồ chơi bóng bàn.
Vợt bóng ở thành thị thì có chất lượng tốt hơn trên đảo rất nhiều, hơn nữa còn rẻ hơn hai tệ.
“Chị, chị cứ mua cho mấy đứa Đại Bảo một bộ là được, em không muốn mua. Lưu Bác Văn vừa nhìn thấy giá, cũng phải mười tệ một bộ, nếu mua hai bộ thì cũng hết tận hai mươi tệ, quá đắt rồi, cậu muốn tự mình tích góp tiền để mua sau.
Lưu Mỹ Vân không đồng ý: “Em và mấy đứa Đại Bảo có thể chơi chung được một bộ sao? Nếu có vợt riêng thì em có thể mang đến trường chơi với mấy bạn học, còn mấy đứa Đại Bảo vẫn chưa đi học đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây