Mấy năm trước ở tiệm cơm Quốc Doanh, Lưu Mỹ Vân cho anh ta số tiền kia coi như tiền cứu mạng, phần ân tình đó không phải mấy cân thịt lợn có thể trả lại.
Hơn nữa bọn họ làm ngành này, Diêu Thuận Lục từ đầu đến cuối cảm thấy, làm buôn bán không nên trộn lẫn với tình người thì bạn bè mới có thể lâu dài.
Cho dù anh ta bán rẻ cho Lưu Mỹ Vân, người ta cũng không chắc chắn sẽ chấp nhận.
Diêu Thuận Lục đều biết cách buôn bán, Lưu Mỹ Vân tất nhiên càng hiểu rõ hơn so với anh ta.
“Anh Diêu, chúng ta theo giá thị trường đi, anh giúp tôi kiếm chút xương ống, loại mang theo tủy xương ấy, thịt ba chỉ cũng giúp tôi kiếm chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây