“Tới rồi, anh đi mua vé, sau đó dẫn em đi xem giày. Lục Trường Chinh cất xe đẹp, hứng thú bừng bừng đi tới bên cửa sổ xếp hàng mua vé.
Lưu Mỹ Vân đứng ở phía dưới cây đại thụ chờ, nhân tiện sửa sang lại quần áo.
Hôm nay đi chơi, nên cô mặc một chiếc áo bông màu hồng có họa tiết sọc caro, đây là mẹ Ngô làm cho cô, mặc vào không những ấm áp mà còn không cảm thấy mập mạp một tí nào,cô cũng mang thêm khăn quàng cổ, cái khăn quàng cổ màu đỏ rực làm bằng len sợi mà bạn thân Tống Hồng Anh tặng cô khi cô rời đoàn công văn, tay đeo bao tay len do tiểu cô của Lục Trường Chinh đưa, không hề cảm thấy lạnh chút nào, nhất là khi cô nhìn thấy Lục Trường Chinh tràn đầy năng lượng đứng trong đám đông, lúc mỉm cười và vẫy tay với mình một cách ngốc nghếch, cô chỉ cảm thấy toàn bộ cơ thể, đặc biệt là trong lòng, đều nóng lên hầm hập.
Cũng may là bọn họ đến sớm, xếp hàng mua vé cũng không quá lâu, Lục Trường Chinh nhanh chóng mua 2 vé đi đến, sau đó lại đưa Lưu Mỹ Vân đi đến cửa hàng Quốc Doanh bên cạnh để chọn giày trượt băng.
“Lần đầu tiên em sẽ trượt không quá tốt, chúng mua mua loại đơn giản này thôi. Ánh mặt Lục Trường Chinh rời vào trên kệ để hàng, vừa định nhờ người bán hàng lấy số đo nhưng bị cô vợ nhỏ kéo tay áo lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây