“Đúng đúng đúng, tiểu đội trưởng Lục, chúng ta còn chưa từng nghe qua anh thổi kèn ác-mô-ni-ca đâu! Nhanh nhanh nhanh, kèn ác-mô-ni-ca chỗ này đã có sẵn, cho mượn một cái! Chiến sĩ nhỏ tùy tiện xoa chiếc kèn ác-mô-ni-ca lên quần áo, rồi ném cho Lục Trường Chinh.
Lục Trường Chinh cầm lấy kèn ác-mô-ni-ca, nhìn cô vợ trẻ một chút, động tác do dự.
“Ai nha, tôi hiểu rồi, cô vợ trẻ của tiểu đội trưởng Lục là người ở đoàn văn công, tiểu đội trưởng Lục khẳng định sợ xấu mặt trước mặt cô vợ trẻ, hèn nhát quá đi! Ha ha!"
Trong đám người, không biết là ai hô một câu, Lục Trường Chinh lại phải chịu thêm một trận chế giễu.
Lưu Mỹ Vân cũng không nhịn được cười, tiểu đội trưởng Lục vốn vô tư giờ đây lại ngại ngùng khi biểu diễn tài nghệ thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây