Sau bao ngày mong ngóng cuối cùng Chu Tuệ Như đã được gặp lại con gái bảo bối của mình, bà ôm chầm Lưu Mỹ Vân vào lòng, cái ôm chất chứa bao nỗi nhớ nhung và sự kìm nén, giọng nói nghẹn ngào oán trách: “Đứa nhỏ này, một mình mang thai ba đứa nhỏ lớn như vậy cũng dám gạt ta và cha con, nếu không phải bọn họ đến thăm, chúng ta liền đi theo đến đây thì cũng lười quản con.
Lưu Vĩnh Niên thấy vợ lại muốn khóc, liền giải thích với con gái: “ Là bác sĩ Lục đến Thượng Hải đón chúng ta qua đây.
“Nhưng không phải cha mẹ không thể đi sao ?
Lưu Mỹ Vân vẻ mặt nghi ngờ, tình huống của hai vợ chồng Chu Tuệ Như cũng không phải nói muốn đi là đi được, nếu không có thư giới thiệu, đến ngay cả vé xe lửa cũng không thể đi được chứ đừng nói là đến tận đây.
“Lúc mẹ và cha con được điều về nông trại gần đó làm việc, bác sĩ Lục đã đến đón hai chúng ta trước, nói về đây cùng con đón tết đoàn viên, chờ năm sau trực tiếp sẽ quay về trang trại báo cáo sau. Chu Tuệ Như lau nước mắt, giọng nói có chút run rẩy kể mọi chuyện: “Sau này mẹ và ba con có thể ở gần con và các cháu hơn một chút rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây