Cũng may Lục Trường Chinh là một người biết quan sát, biết vợ mình lúc này khẳng định miệng vết thương đang đau, thân thể không cử động được, liền kiên nhẫn nói chuyện với cô, phân tán lực chú ý của cô.
"Ba đứa nhóc đã kiểm tra xong rồi, bác sĩ nói không có vấn đề gì, đều rất khỏe mạnh, đợi lát nữa sẽ ôm đến đây 'uống sữa'. Ông cụ bên kia, cô nhỏ đã gọi điện báo tin vui, còn có ba mẹ chúng ta, anh cũng đã gọi điện báo."
Nghe tiếng nói chuyện lải nhải của người đàn ông, Lưu Mỹ Vân mới cảm thấy vết thương kia không đau, có chút không chờ đợi nhìn thấy ba đứa bé.
Con trai thì con trai, Lưu Mỹ Vân, dù sao đối với cô nam nữ không quan trọng, chỉ cần nghe lời để dạy dỗ tốt, không ba ngày hai lần chọc giận cô, giống như đứa em trai Bác Vân kia, không cần cô thúc giục cũng tự mình đi học là được.
"Mỹ Vân, mau nhìn xem ba thằng nhóc thúi này đi." Lục Uyển Quân và mẹ Ngô ôm mỗi đứa trong lòng, phía sau còn có một cô ý tá, ba người xếp ba đứa nhỏ thành một hàng trước mặt cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây