Bởi vì bệnh viện vẫn chưa được xây dựng, Lục Uyển Quân đến báo cáo cho trạm y tế trên đảo trước, nói tình huống lại cho lãnh đạo.
Trạm y tế bình thường xử lý chút ngoại thương và chút bệnh vặt, Lục Uyển Quân lại muốn động dao lên người ta ở trên bàn phẫu thuật. Lãnh đạo già suy nghĩ đến tình hình thực tế trong nhà doanh trưởng Lục, vợ quân nhân mang thai ba đứa không dễ dàng, tổ chức cũng chăm sóc vấn đề gia đình chiến sĩ, cho nên phê duyệt cho Lục Uyển Quân trước khi bệnh viện được xây dựng mỗi tuần được đến trạm y tế một lần, hoàn thiện công tác kiểm tra một chút, chờ bệnh viện xây xong lại "dao thật súng thật" chạy tới tuyến đầu.
Trong nhà cuối cùng có thêm một bác sĩ, mặc dù không phải là sản phụ, nhưng tốt hơn nhiều so với bọn họ không hiểu cái gì rồi.
“Cái bụng này của cháu thật lớn." Lục Uyển Quân lên đảo, nhìn thấy cái bụng của Lưu Mỹ Vân cũng không thể không cảm thán một câu như vậy.
Quay đầu nhìn tinh thần hai vợ chồng nhỏ đã sụp đổ, lo lắng căng thẳng, cô cười cười, kéo tay Lưu Mỹ Vân an ủi nói: "Cháu yên tâm, dì đã tìm một phòng cho cháu ở sát vách bệnh viện thành phố, mấy ngày này chúng ta thu dọn xong rồi qua bên kia ở, bụng của cháu nhất định sẽ sinh sớm, giao thông trên đảo này không thuận tiện. Chờ qua một tháng nữa bụng cháu lớn lên, giày vò còn khó chịu hơn, còn không bằng đi sớm cho yên tâm hơn một chút."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây